vendredi 24 octobre 2008

Đi qua ngày mưa















Ai đi ngang ngày mưa


Đã lâu lắm không viết những bài thơ buồn
Liệu em có quên anh như quên bài tình ca cũ
Em như chiếc lá
Xao xác bay trên tháng ngày rong rêu đã phủ…

Chiều qua phố, mưa về, trú mái hiên
Biết mình từ lâu đã thôi lãng mạn
Mưa ám ảnh như một điệu cười gần quên mất rồi
gần quên mất rồi…

Em bật khóc vì sợ hãi chính mình
Ai có tìm ai giữa chấp chới màn mưa kí ức

Vỗ về mình khi cơn sóng lòng quặn thắt
Ừ thôi, viết hộ nhau một bài thơ buồn…
buồn như nụ cười đã tắt
như từ lâu lắm,
không còn ai bên em

Tạ Thanh Lan

Hết thật rồi sao?






Đã hết buồn và hết vẫn vương
Đã hết hờn giận hết nhớ thương
Và đã hết ngồi nhìn mãi bóng đêm
Sớm nay em lặng ngắm vệt nắng cuối thềm...

Mùa thu đến nhẹ nhàng mùa thu rất trong
Dòng sông lắng đọng dần sông rất trong
Chuyện xưa đã xa dần
Rồi cũng lãng quên
Tình yêu vẫn vô hình sống với em...

jeudi 23 octobre 2008

Thời gian


THỜI GIAN

Thời gian qua kẽ tay
Làm khô những chiếc lá
Kỷ niệm trong tôi
Rơi
như tiếng sỏi
trong lòng giếng cạn
Những câu thơ
còn xanh
Những bài hát
còn xanh
Và đôi mắt em
như hai giếng nước

Văn Cao